Với đá nham thạch, với nước biển xanh trong, với những đồng hành đồng tỏi lớn lên trên cát sỏi, Lý Sơn được nhiều người biết đến như một thiên đường giữa đại dương bao la. Ai đến Lý Sơn rồi cũng đều mê mẩn, đều giữ cho mình những hoài niệm chẳng thể nào quên. Giống như nhiều con người đã ghé lại nơi đây, hành trình Lý Sơn để lại cho tôi quá nhiều cảm xúc, những cảm xúc yêu thương rất mực chân tình.
Lý Sơn, xinh đẹp và chân tình
Lý Sơn, xinh đẹp và chân tình
Tôi tới Lý Sơn một mình. Sau những dập dềnh sóng biển trên tàu cao tốc, tôi tới hòn đảo xinh đẹp và có những ngày sống bình yên trên mảnh đất chân tình ấy. Với tôi, Lý Sơn là một kỉ niệm đẹp chẳng thể nào quên, cả về cảnh sắc thiên nhiên lẫn con người.
Lý Sơn xinh đẹp và mộc mạc
Lý Sơn xinh đẹp và mộc mạc
Theo lời chỉ dẫn của một người quen, tôi gọi điện cho một homestay ở Lý Sơn để đặt phòng. Lúc ngủ quên trên tàu cao tốc và tỉnh dậy, màn hình điện thoại có bốn, năm cuộc gọi nhỡ. Tất cả đều của chú Lợi chủ nhà, chú gọi điện hỏi tôi tới nơi chưa, chú đang chờ ở bến.
Ở Lý Sơn tôi có người chờ đón
Ở Lý Sơn tôi có người chờ đón
Chú đợi tôi chừng ba mươi phút thì tôi tàu cao tốc mới tới cảng. Chú nói chuyện với tôi và bảo là tôi gọi điện gấp quá, nhà chú hết phòng, chú gửi tôi qua nhà chị gái, có gì tôi gọi cho chú. Nghe nói vậy tôi hoang mang lắm. Nhưng ở rồi mới thấy, chẳng có gì mà phải dè chừng khi ở Lý Sơn cả, người dân ở đây tốt ngoài sức tưởng tượng của tôi. Tôi về phòng nghỉ rồi mà vẫn nhận được điện thoại xin lỗi vì nhà chú không còn phòng cho tôi.
Trời đã chiều, tôi đến Lý Sơn như về nhà mình vậy.
Trời đã chiều, tôi đến Lý Sơn như về nhà mình vậy.
Tôi nghỉ ở nhà cô Sơn, ngay kế nhà chú Lợi. Cô chở tôi từ cảng về nhà. Cô thấy tôi say sóng, liền đưa tôi vào phòng nghỉ rồi tất tả nấu cơm tôi ăn. Trước khi đi cô còn dặn, đi tắm chỗ nào, giặt đồ chỗ nào. Cô bảo cứ xem đây như ở nhà, thiếu đồ gì thì lấy đồ của cô dùng tạm.

Buổi chiều đầu tiên của tôi ở Lý Sơn, mệt nhưng ấm áp.
Ở đây, mọi thứ bé nhỏ, bình yên và ấm áp.
Ở đây, mọi thứ bé nhỏ, bình yên và ấm áp.

Mọi thứ quá đỗi hiền hòa.
Mọi thứ quá đỗi hiền hòa.
Sáng hôm sau, tôi đi ăn sáng rồi đi café. Cô Sơn đặt tàu cho tôi đi đảo bé. Nhưng ngồi café lâu quá, tôi trễ giờ tàu. Tôi trở về mướn xe máy đi chơi. Đi một mình, lang thang cả ngày. Đường ở Lý Sơn tới các điểm tham quan hơi khó đi những được cái người dân nhiệt tình lắm, chưa hỏi họ đã chỉ xong rồi.
Đường đi trúc trắc nhưng người dân rất nhiệt tình.
Đường đi trúc trắc nhưng người dân rất nhiệt tình.

Người dân cần cù và chăm chỉ
Người dân cần cù và chăm chỉ
Tôi đi chơi hăng hái đến độ làm rơi chìa khóa xe máy lúc nào cũng không biết. Mà kì lạ là không có chìa xe vẫn chạy tốt. Khi dừng xe thấy mất chìa khóa tôi hoảng lắm. Lớ ngớ thế nào lấy chìa khóa nhà cắm thử lại tắt được máy. Tôi gọi điện về khóc khóc mếu mếu với cô Sơn. Cô không hỏi chìa khóa mà ngay lập tức hỏi tôi mất chìa khóa vậy thì có đi về được không. Khi tôi bảo dùng chìa khác vẫn đi được thì cô an ủi: không sao đâu con, con chứ đi đi, chìa khóa để cô chú lo.

Vậy là tôi lại đi chơi tiếp, trưa về ăn cơm với cô chú.
Chơi ở đây cả ngày không biết chán
Chơi ở đây cả ngày không biết chán
Chơi ở Lý Sơn thích lắm. Mọi thứ đẹp vô cùng, trong trẻo vô cùng. Đơn giản chỉ là ngồi trên mỏm đá trước biển mà muốn ngồi mãi không thôi. Cảm giác như bao nhiêu tinh tú đều chắt lọc ở Lý Sơn vậy. Mộc miên, du êm, dịu dàng khiến người ta mê mẩn.
Lý Sơn là món quà tặng vô giá của đất trời.
Lý Sơn là món quà tặng vô giá của đất trời.

Nước trong đến kì diệu.
Nước trong đến kì diệu.

Cả những cành khô cũng đẹp lạ thường
Cả những cành khô cũng đẹp lạ thường
Buổi chiều tôi đi chùa Đục ngắm biển, chụp chơi ở cổng Tò Vò. Ở đó vài người đang xếp lưới. Có một bé gái nhỏ thấy tôi chụp ảnh cứ nhìn theo mãi không thôi. Nhưng bảo chụp em thì em không chịu, núp núp sau lưng mẹ, yêu lắm.
Khâu lưới ở gần chùa Đục.
Khâu lưới ở gần chùa Đục.

Cổng Tò Vò.
Cổng Tò Vò.
Tối hôm ấy về mệt, tôi ngủ một mạch đến sáng. Lần này tôi không trễ tàu nữa, tôi tới đảo bé từ sớm, định bụng 11h trưa sẽ quay trở lại Lý Sơn để chiều quay ra Quảng Ngãi, đi Buôn Mê. Nhưng đến 9h cô Sơn đã gọi tôi bảo để mai hẵng đi, cô nhờ được người dẫn con lên Buôn Mê chơi rồi, con đi với họ cho an tâm. Tôi nghe lời cô, ở lại đảo bé chơi đến chiều.
Lang thang ngoài đảo bé
Lang thang ngoài đảo bé

Quậy tung tăng trên mỏn đá giữa biển khơi.
Quậy tung tăng trên mỏn đá giữa biển khơi.
Tôi không mang theo đồ bơi, nên chỉ thuê thuyền thúng ra biển, nhìn mọi người lặn ngắm san hô. Chú lái thuyền thấy tôi đi một mình liền bảo mọi người chờ, chở tôi ra xa xa một chút nữa, để tôi kiếm chỗ chụp ảnh cho đẹp. Nói chuyện một hồi, chú mời tôi về nhà ăn cơm.
Chú lái thuyền dễ thương, tấm biển cũng dễ thương.
Chú lái thuyền dễ thương, tấm biển cũng dễ thương.

Thuyền thúng
Thuyền thúng

Ghé mắt ngắm đại dương xanh.
Ghé mắt ngắm đại dương xanh.
Tôi về nhà chú, một ngôi nhà bé nhỏ, chỉ có đứa con gái ở nhà, nấu cơm. Em ấy hiền lắm, ngoan ngoan, lành lành. Tôi ăn cơm cùng chú và em ấy. Cơm giản dị mà ngon vô cùng. Ăn cơm xong rồi, em đi học, chú đi ra bãi đá chèo thuyền. Chú mang chiếu ra cho tôi ngồi chơi, bảo đợi chút nữa có thằng con nít về, nó dẫn tôi đi loanh quanh.
Loanh quanh trên đảo
Loanh quanh trên đảo

Giản dị những đồng trên đá.
Giản dị những đồng trên đá.
Gió mát quá, tôi thiu ngủ thì thấy tiếng trẻ con. Tỉnh dậy thấy hai đứa nhỏ đang cãi lộn. Bọn nó chơi bài tiến lên. Tôi kêu tụi nó dạy để chơi cùng mà hai đứa dạy thì ít, cầm luôn bài của tôi chơi thì nhiều.
Hai đứa nhỏ nghịch ngợm
Hai đứa nhỏ nghịch ngợm
Hai đứa chơi chán thì quay sang rủ tôi đi quanh đảo, đi một hồi lại tới chỗ bố mẹ tụi nó. Ở đó người ta đang lắp máy bay mô hình để chụp ảnh cưới. Hai đứa nhỏ thích lắm. Tôi xin phép chú lái thuyền, để hai đứa ở lại chơi rồi đi tiếp. Thế mà chưa đi được bao lâu, tụi nó léo nhéo chạy theo, thở hồng hộc, kêu: “Cô đi đâu mà không gọi”. Thế rồi hai đứa tự động nắm lấy tay tôi, dẫn đi loanh quanh tiếp. Một đứa là An, một đưa là Khởi, 8 tuổi.
An và Khởi.
An và Khởi.
Chiều, tôi về lại đảo lớn, cô Sơn để dành cho tôi con cá mú. Cá ngon vô cùng. Sớm hôm sau, cô Sơn rủ tôi đi chợ. Đi hết hai cái chợ liền, cô bảo đi cho biết chợ ở đây. Tôi đi theo cô hào hứng lắm.
Cá ở chợ Lý Sơn
Cá ở chợ Lý Sơn

Dưa muối.
Dưa muối.

Ốc biển.
Ốc biển.

Lưới đánh cá.
Lưới đánh cá.
Ở Lý Sơn vui quá, ấm áp quá. Lúc tôi chuẩn bị ra thuyền, cô chú cứ bảo tôi hay đừng đi tiếp nữa, ở lại Lý Sơn chơi hết tuần hẵng về. Cô chú không lấy tiền của con đâu. Con ở lại cô nấu cơm con ăn. Tôi quay lại đất liền mà sao lòng vẫn như ngoài đảo ấy.
Lý Sơn là nhà.
Lý Sơn là nhà.
Lý Sơn trong chuyến đi của tôi có lẽ không giống Lý Sơn của nhiều người. Lý Sơn ấy là có cả một phần cuộc sống rất thật. Tôi đi rồi, vẫn nhận được những cuộc điện thoại hỏi thăm, vẫn có một lời hẹn trở lại nơi đây vào năm tới hay vào lúc nào đó trở thành cô dâu, đến Lý Sơn chụp ảnh cưới.
Tôi vẫn nhớ mình có một lời hẹn với mảnh đất này.
Tôi vẫn nhớ mình có một lời hẹn với mảnh đất này. -
Lý Sơn là nhà, tôi luôn nhớ về nơi ấy. Những khoảnh khắc sống giữa vùng đất lạ mà ngỡ như thân quen từ thuở trước vấn vít tâm hồn. Lý Sơn đẹp và tình. Đến Lý Sơn hay trở về Lý Sơn cũng khiến lòng trở nên ấm áp lạ.

Theo Iki Oleo

Đăng nhận xét

Trương Chính

{picture#https://lh3.googleusercontent.com/1cZuLOz7AvRoLskTYBSKRXaLRNcbxMRoqzTAIszmAaDLW9oGi5arcfPlRSRhcx4-_n-CGWoRpjumWbRim6NRKHjViRYapPJijIwIBlnK0Welj5wmpNNsilW3oqloHYOG_tfJdrXcVBChbrhU8gaSVqWpImlwaFw7fCWCp7zMgqKCQEtKRjVVU76h1Bv7n1JPKPpimb0Hvg3utQcQWSOn2VgTiCk5CC15sRTJUdudxbi7uGaAtJfu5oK7Pn9hZYeFBEwqyMWEcvGvojvRfdDHbSdLbT-0vkz2KNL6r3-30SQoddFabiVE-N1Elaiedsi-AY72vjIidyfTzxSBokQhm8QT3OcsctsMXVgicg9wALXxZEo9-oE0KzQ77ALRG4O9YpNMKc7k-8jxFdwtFRj1ey5dHW9JZTgchX4ptFnfZ3Q1rowmdspaY-4reycS_kWONrB3zr6D7S-P5K0hZquzFYewLuVLGE44YX707rHAxTAl7my10q3fILnNd6wvvbZmCOLsqNJKxlIs1kvkvuAZFJCCFk72oKsNmOGqgvPXmPsGAiQmk2wSTtB22vccYzuSYxUpxed6Yv7zMEiAmOVafy0cDvg748_YSWcjvApJ2rENtrBIm4miVTmurH8kw3-JTli9SstLc66nLORpOJYhJLYwLPjyo6GzBWaHrpHkEpQ=s80-no}

Là Admin Phượt Lý Sơn và là người con hải đảo, tư vấn và hướng dẫn du lịch Lý Sơn. Hotline: 0972 427 886.

{facebook#https://www.facebook.com/chinhden}
{twitter#http://www.twitter.com/chinhden}
{google#https://plus.google.com/u/0/+Tr%C6%B0%C6%A1ngCh%C3%ADnh89}
{pinterest#chinhden}
{youtube#https://www.youtube.com/channel/UClDGAJb_fEmQIa9cG8ukC9Q}
{instagram#http://www.instagram.com/daolyson}

Đảo Lý Sơn

{picture#https://lh4.googleusercontent.com/-AipXcZZD8aY/VL4lkjK4yVI/AAAAAAAAAA4/N4ez8oePZP0dsAyEX2BNj2sFWrpKr_qGQCL0B/w524-h522-no/10547555_681734621909947_5702159417778959975_n.jpg} Lý Sơn trước đây được gọi là cù lao Ré mà theo cách lý giải của dân gian là “cù lao có nhiều cây Ré”. Là huyện đảo duy nhất của Quảng Ngãi, nằm về phía Đông Bắc, cách đất liền 15 hải lý. {facebook#https://www.facebook.com/huyenlyson/} {twitter#http://twitter.com/daolyson} {google#https://plus.google.com/+DaolysonInfo2015} {pinterest#pinterest.com/daolyson} {youtube#https://www.youtube.com/channel/UClDGAJb_fEmQIa9cG8ukC9Q} {instagram#https://www.instagram.com/daolyson}
Được tạo bởi Blogger.